LỜI CUỐI CHO CÁC SƠ …

Xin Chúa thưởng công bội hậu cho các Ngài

Có lẽ trong Giáo sử Việt Nam, chưa có khi nào xẩy ra số lượng các Sơ lây nhiễm và tử vong vì đại dịch nhiều như vậy. Cụ thể có một Nhà Dòng ,  số tổn thất nhiều đến thế, điển hình như dòng Đa Minh Phú Cường với 12 Sơ đã an nghỉ, chưa nói đến quý Sơ các dòng khác cũng nằm xuống vì phục vụ các bệnh nhân cúm Vũ-Hán , và kể cả các sơ chỉ quanh quẩn, kinh nguyện và làm việc trong khuôn viên nhà dòng, cũng bị lây nhiễm, thậm chí qua đời.
 
   Có nhiều khi tôi bất mãn trước những bất công của xã hội, trước  sự độc đoán khinh mạn của các quan chức, những viên chức hách dịch, coi thường kỷ cương, xúc xiểm nhân viên y tế, bảo vệ… và cả nữ đại gia cực giàu, nhưng lại ăn nói láo xược, vu vạ, tục tĩu. 
   Nhưng khi nhìn những hình ảnh các  Sơ đang ở đầu tuyến, niềm nở phục vụ và an ủi các bệnh nhân tuyệt vọng, đang làm cửu vạn khiêng vác hàng tấn rau củ quả mỗi ngày, trên đôi vai gầy mà cám cảnh thương mến vô hạn.
 
   Có lần tôi kể về một nữ tu đang đối mặt với thần chết vì lây nhiễm, các Sơ đã yêu cầu tôi gỡ xuống vì không muốn thông tin làm chùng lòng những tình nguyện viên khác, ngược với tôn chỉ của Nhà Dòng. 
 
   Vậy đó, các Sơ của chúng ta là vậy đó. Họ gia nhập dòng lặng lẽ, tu học lặng lẽ, khấn tạm và cả  khấn trọn đời  lặng lẽ, phụng sự Thiên Chúa lặng lẽ, phục vụ nhân loại lặng lẽ, suốt đời vâng lời bề trên lặng lẽ, và khi tàn hơi, được Chúa gọi về cũng lặng lẽ…
 
   Ai ai trong chúng ta, thời niên thiếu đều được các Sơ khai tâm, dạy dỗ. Tôi còn nhớ mãi hai dì phước đầu đời ở nhà thờ Phường Đúc, Huế : Sơ Tuyết cao, sơ Sơn thấp, cả hai thuộc hội dòng MTG. , đã uốn nắn tuổi thơ tôi từ lúc mới chập chửng trí khôn, tôi nhớ mãi hình ảnh cảnh trái ngược giữa thiên đàng và hoả ngục, các Sơ dẫn giải để đe cho tôi chọn lựa…tôi nhớ mãi ngày ba tôi vào lớp nhất( lớp một bi chừ), xin phép cho tôi được nghỉ học để đổi nhà lên Huế, lúc đó tôi bị phạt quỳ giữa lớp, vì tội dám dí cây đèn cầy vào đầu của đứa nào đó, làm cho một mảng tóc bị xém vì hắn dám chê đôi ba ta quá khổ, mà tôi mang trong lễ Rước Mình Thánh Chúa. Gần 60 năm đã qua mà vẫn còn nhớ mãi thiên thu. Sau đó, suốt thời kỳ tiểu học, lại được các Sơ đứng lớp dạy học tận tụy tại trường Bình Linh ( Pellerin)
 
   Rồi khi vào chủng viện, lại được các o MTG phục vụ tận lực, ngày đó các chú hay gọi các Sơ bằng cái tên rất Huế (O) chúng tôi được các o chăm chút phục vụ ẩm thực gần suốt 10 năm, bi chừ chỉ còn lại o Diệp 96 tuổi, mà cách đây 5 tháng, trước mùa dịch lần 4, tôi đã may mắn gặp lại tại Huế, e là lần cuối cùng. Rồi từng o lần lượt lặng lẽ từ giả cõi đời mà chúng tôi không hề hay biết… 
   Năm ngoái, trong mùa mưa lũ, tôi được may mắn tá túc dưới mái nhà Đại Chủng Viện , lại được quý Sơ ở đây chăm sóc tận tuỵ như thành viên trong nhà, mỗi khi đi đâu về trong trời mưa lạnh lẽo, tôi được tặng ngay chiếc bánh tráng vừa nướng xong, nóng hổi và thơm phức, hoặc tới giờ cơm, không thấy chúng tôi, là các Sơ gọi điện thoại, hối thúc mau cho kịp, có khi còn trước cả bề trên…Chỉ là những cử chỉ lặng lẽ, nhưng để lại những cảm xúc mênh mang, vô bờ.
 
   Gần cuối cuộc đời, tôi mới nghiệm ra các Sơ chính là mẹ, là chị, là em, là con cháu…đã hết lòng với mình. Cho nên, khi nhìn thấy các Sơ đã ra đi âm thầm, lặng lẽ  hay đang lâm chung cũng lặng lẽ, âm thầm…khiến cho tôi xúc động và cảm thương vô cùng…
 
   Tới một ngày, rồi cũng chào từ biệt để đi vào một cõi vô hình. Khi đó, chắc chằn tôi sẽ được các bàn tay của quý Sơ lại dẫn dắt như ngày xưa đã từng dẫn dắt, nhưng lần này lại được dẫn dắt ra trình diện với Chúa, chứ không phải các giáo sĩ, vì các ngài đang còn bận bịu, loay hoay tự lo cho mình …
 
   Đâu phải làm chuyện vá biển lấp trời mới là vĩ đại, mà chính là làm các việc nhỏ mọn, âm thầm và lặng lẽ với lòng yêu Chúa, yêu người trong vâng phục, khiêm hạ…mới là vĩ đại.
 
   Cùng hiệp ý cầu nguyện cho các Sơ đã ngàn thu yên nghỉ, và cả các Sơ đang lây nhiễm, nằm chờ chữa lành hoặc chờ chết trong các bệnh viện hay trong các Nhà Dòng.
Xin Chúa thưởng công bội hậu cho các Ngài.
 
   Saigon giữa mùa phong thành đầu tháng 9.2021
   Mic. Nguyễn Hùng Dũng